Friday, 27 May 20110 y kien
Quốc hội đầu tiên năm 1946, hồi bấy giờ ai cũng biết là Quốc hội Dân chủ đa đảng, thế nhưng sáu mươi lăm năm sau nó đã bị ĐCSVN làm cho mọi người đi vào quyên lãng, đặc biệt là thế hệ trẻ sau này hầu như không biết gì về cái Quốc hội dân chủ ấy.
Thật xót xa cho 84 triệu người dân Việt Nam (không tính 3 triệu ĐVĐCS), Cả dân tộc ta bị ĐCSVN lừa bịp mà hầu như cả dân tộc Việt Nam không hề biết gì về việc bầu cử tự do dân chủ bởi vì họ thờ ơ với chính trị. Một số thì biết là mình bị cái chế độ khốn nạn độc tài công an đảng trị này nhưng phần vì giá áo túi cơm, phần vì cả nể mà phải đi bầu, kể cả chính những anh chị em đang đấu tranh dân chủ.
Chỉ còn một phần quá nhỏ bé là dám công khai ra mặt, nhất định không chịu đi bầu. Tôi thiết nghĩ có khoảng chừng 3 triệu người công khai phản đối như vợ chồng tôi, thì tôi tin rằng ĐCSVN sẽ phải hoãn lại cuộc bầu bán vớ vẩn tốn tiền hao bạc, mất thời của nhân dân vào việc vô tích sự, vô bổ này.
Tại sao tôi lại dám khảng định rằng: ai đi bầu là kẻ phản quốc, ai không đi bầu là người yêu nước?
Chúng ta cùng nhau mổ xẻ phân tích xem ai là kẻ phản quốc và ai là người yêu nước.
Chủ nghĩa cộng sản này có phải là được du nhập từ ngoại bang về không?
Công hàm ngày 14/9/1958 của cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng công nhận hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa của ông cha ta là của Trung Cộng thì có phải là công hàm bán nước của ĐCSVN hay không?
Có phải Trường Sa và Hoàng Sa của Việt Nam ta nó quá xa cho nên ĐCSVN mới giao cho quan thầy Trung Cộng quản lý dùm phải không? ĐCSVN đứng đầu là ông Hồ Chí Minh, nếu như ông ấy và đảng không đồng ý thì liệu một mình ông Phạm Văn Đồng có dám ký cái Công hàm ấy hay không? Rõ ràng đây là một cái công hàm bán rẻ Tổ quốc của ĐCSVN mà bản thân ông Phạm Văn Đồng cũng chỉ là người buộc phải thực thi nhiệm vụ mà thôi. Vậy thế thì ĐCSVN quang vinh muôn năm hay là ĐCSVN nhục nhã muôn năm?
Trong khi đó hai quần đảo ấy nằm ở dưới vĩ tuyến 17 nó thuộc quyền quản lý của Chính phủ Việt Nam Cộng Hòa mà nhà độc tài cộng sản Bắc Việt đã thò tay ký kết tại Geneve-Thụy Sỹ năm 1954. Có phải bản chất của người Việt Nam là “Không ăn thì đạp đổ”, hay là một sự nô lệ kiểu mới buộc ĐCSVN phải cúi đầu bái phục trước quan thầy Trung Cộng?
Tại sao Ải Nam Quan, Thác Bản Dốc, Bãi Tục Lãm cùng 1.700 km2 biên giới Việt – Trung và 11.000 km2 biển Vịnh Bắc Bộ thuộc về Trung Cộng?
Tại sao 300.000 ha rừng đầu nguồn lại cho Trung Cộng thuê 50 năm?
Tại sao lại cho Trung Cộng khai thác mỏ vàng Lũng Lô ở Lào Cai với trữ lượng 8 tấn vàng?
Tại sao lại cho Trung Cộng nhảy vào khai thác Boxit ở Tây Nguyên mà không cần thông qua Đảng hội cũng như không tổ chức đấu thầu?
Tại sao hơn 70 chiến sỹ và sỹ quan của ta ở Trường Sa bị quân đội Trung Cộng sát hại từ năm 1988 đến nay mà lại không được công nhận là liệt sỹ?
Tại sao tầu Trung Cộng đâm vào tầu đánh cá của Vệt Nam ta mà lại phải nói là tàu lạ đâm vào, trong khi đó ngài Ngoại trưởng – Phạm Gia Khiêm lại phải sang Trung Cộng năn nỉ xin nộp phạt để đưa được tàu và người về nước?
Tại sao lại cho Trung Cộng khai thác mỏ than non ở Nho Quan – Ninh Bình, trong khi đó Chính phủ thì cấm?
Đặc biệt là: Tại sao toàn bộ nhân sự của Bộ Chính trị (Bộ dở hơi, cái bộ ít người nhất nhưng quyền hành to nhất) và nhân sự từ cấp xã, huyện, tỉnh, thành phố của các tỉnh biên giới Việt – Trung lại do Trung Cộng sắp đặt?
Tất các câu hỏi đã được nêu ở trên thì theo như quý vị đã đủ bằng chứng để khảng định ĐCSVN là đảng bán nước được chưa? Có phải ĐCSVN nhục nhã muôn năm có được chưa?
Quý vị có biết điều đó hay không?
Quý vị có biết rằng nếu như 1/2 cử tri trên tổng số hơn 60 triệu của tri chúng ta bỏ phiếu trắng thì liệu ĐCSVN họ có nhường quyền cho đảng khác lên nắm quyền điều hành đất nước hay không? Xin trả lời rằng chắc chắn là không.
Vậy thì tại sao chúng ta lại vẫn đi bầu?
Đây có phải ai đi bầu chính là kẻ phản Quốc không?
Chính vì vậy yêu nước là không được đi bầu hay đi bầu là đồng nghĩa với không yêu nước.
Việc quý vị cho rằng mình phản đối bằng cách là bỏ phiếu trắng hoặc là gạch tất cả là phương pháp đối phó khôn ngoan. Nhưng tôi lại cho rằng các quý vị làm như vậy là đồng nghĩa với việc thất bại.
Quý vị vẫn chứng tỏ cho ĐCSVN họ thấy rằng các vị rất ngoan ngoãn và phải cúi đầu đi bầu.
Tôi không đi bầu và tôi cũng không phải trốn đi đâu cả, để chứng minh cho ĐCSVN họ thấy rằng thái độ phải ứng của tôi là kiên quyết, nhất nhất như một, mặc dù bốn ngày trước đó công an họ liên tiếp đến để nắn gân tôi.
Lời nói phải chắc như là đinh đóng cột lim, không thể nhổ ra được.
Tôi vẫn thường tuyên bố với họ rằng: Mặc dù là một đảng nhưng nếu như các vị ấy đến nhà tôi để tôi được trực tiếp chất vấn và chính tay tôi được
trực tiếp cầm lá phiếu để bầu cho ông Thủ tướng Chính phủ cùng Tỉnh trưởng, Huyện trưởng và Xã trưởng mà tôi yêu thích thì tôi sẽ đi bầu.
Còn tôi không bao giờ đi bầu bán cho cái trò hề Dân chủ dởm này.
Cả hơn 3 triệu đảng viên mà vô cùng yếu kém, chỉ có một điều vô cùng đơn giản mà họ không nghĩ ra. Nếu là tôi thì tôi làm thật là đơn giản mà
người dân cứ dăm dắp đi bầu mà không cần phải hò hét năn nỉ.
Làm cái thẻ cử tri đẹp như cái chứng minh nhân dân và có giá trị hơn chứng minh nhân dân. Khi họ đi đâu hoặc là làm bất cứ một việc gì liên quan đến pháp lý thì chỉ cần xuất trình thẻ cử tri là được giải quyết.
Ai đi bầu thì mới phát thẻ cử tri, còn ai không đi bầu thì vĩnh viễn không phát. Đây chính là quyền lợi của họ cho nên có lẽ tôi cũng phải đi bầu
mất thôi bởi ai không đi bầu thì mất quyền lợi.
Tôi nghĩ là thẻ cử tri có giá trị hơn là chứng minh thư nhân dân là có lý bởi vì: chỉ có người có quyền công dân mới có thẻ cử tri. Còn những
người mất quyền công dân nhưng họ vẫn có được chứng minh thư nhân dân.
Chỉ có một việc đơn giản như vậy thôi mà hơn 3 triệu cái đầu đại diện cho “sự sáng suốt tài tình của đảng” lại thua 1 cái đầu hết sức tầm thường của Lê Thanh Tùng thì thử hỏi rằng làm sao mà cái đất nước này chẳng nghèo???
Hà Nội ngày 27/5/2011
PV: Phong trào Tự do Dân chủ Việt Nam Lê Thanh Tùng
Khối: 13-Phù Lỗ-Sóc Sơn-Hà Nội
http://rfvn.com/?p=22893
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét