Thứ Sáu, 10 tháng 2, 2012

Mùa xuân chết – Trương Văn Vĩnh




Sau xuân ngày tháng tơi bời
Và đêm tận đất tận trời xa nhau

Thật ra xuân có gì đâu
Cũng là ngày cũ đứng sau thôi mà

Xuân từ mộng ảo đi ra
Tôi từ mộng ấy đi và... về không

Mùa xuân chó gặm chạy rông
Chạy qua ngày tháng ở không rã rời

Nhiều người từ bỏ cuộc chơi
Tìm chơi cuộc khác tránh tơi tả mình

Nếu Dân tộc đứng nhịn thinh
Còn bao thế hệ ngồi đinh ninh chờ

Bốc thơm chi những câu thơ
Mùa xuân chết thúi bên bờ nhân sinh
                                               
Tháng giêng 2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét