Thứ Sáu, 2 tháng 8, 2013

Mê hồn với những phong cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp

Vốn yêu quí thiên nhiên và thích khám phá thiên nhiên, chính vì thế mà các nhà nhiếp ảnh luôn mong muốn sử dụng ngôn ngữ nhiếp ảnh để thể hiện trạng thái và cung bậc tình cảm của mình với thiên nhiên. Ý nghĩ đó đã hun đúc không biết bao nhiêu Nghệ sĩ nhiếp ảnh tạo nên những bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp! Mời các bạn hãy cùng thư giãn với một vài cảnh đẹp dưới đây.







Thu buồn gió ngủ giấc mây êm
Áo xanh tha thướt ngự bên thềm
Người đi quên cả trời thu mộng
Gọi chiều cho nắng dệt tình em





Phiêu linh mõi gót đời phiêu lãng...
Cát bụi phong trần phủ lối đi
Công danh không trọn, tình dang dở...
Giấc mộng tan rồi lệ mặn môi...!



Tháng sáu cháy lòng với một màu hoa
Tiếc nuối một lời yêu chưa kịp nói
Mượn tiếng ve sầu lấp niềm bối rối
Quắt quay buồn một tháng sáu xa em















Nụ hồng trao tặng em yêu,
Ửng hồng lung luyến mỹ miều tình tôi...
Dáng xưa giờ đã xa rồi.
Chiều nay rỉ rả mưa rơi nặng lòng.













Diều ai vừa thả lạc giữa dòng?
Soi bóng trên sông chiều tím lặng...
Đò ngang thờ thẩn... bóng người xa...!
Lòng đau, mang nặng sầu nhân thế!
Lân đận dòng đời lắm khổ đau...!









Ngày chán phồn hoa chốn thị thành
Ta về quê cũ mái nhà tranh
Đắng, cai, chua, chát đời phiêu bạt
Mình gặp lại mình - em với anh!



















Bạc tiền hai chữ công danh
Thân tôi lận đận cuộc đời lao đao...!
Có nghèo mới hiểu cho nhau
Đắng cay mới thấu những câu ân tình!







Những chiếc lá chiều nay sao úa vàng đến vậy
Sao không chờ năm tháng nhủ lòng đau
Em ước gì câu chú nguyện tìm nhau
Anh đừng gởi vào trong từng chiếc lá
Hãy rót hết vào tim em thật nhiều phép lạ
Để bây giờ không phải ngắm chiếc khô rơi
Để tình mình không theo gió xa khơi.















Đàn lòng ai oán mỗi đêm thâu?
Hỏi bạn tri âm giờ ở đâu!
Ngỗn ngang bao nỗi sầu nhân thế
Thương, nhớ người ơi tóc bạc màu!























Đêm nay vũ khúc tiếng mưa rơi,
Bạt bóng sương đêm nhả từng hồi.
Vi vu thông nhỏ đồi hoang vắng.
Người có lạnh không... nơi xa xôi...











Anh như chiếc lá thu vàng ấy
Lạc lối bay đi mãi chốn xa
Để em đơn lẻ lòng cô quạnh
Hôm sớm đi về ngõ vắng tanh









Ừ thôi cũng đã chiều xa vắng
Hỏi gió về đâu? Biết tình em?
Ai qua bến cũ trăng vừa mộng
Nhả mấy vần thơ xuống êm đềm



....Anhvẫn biếtđời là bể khổ!
Nhưng rađi là nỗi niềm riêng!
Vẫn yêu em... dòng sông kỹ niệm...!
Nhớ ánh trăng xưa , nhớđồng lúa chín...
Nhớ Mẹ hiền - hai tiếng Quê hương!









Con đò nhỏ bến sông nào yêu dấu
Anh ngắm trăng buồn...! em ở đâu?
Em ơi! buồn lắm chiều quê ngoại...
Thương nhớ hoài tím cả dòng sông!





Em đã lỡ phủ lên hồn mình cả đời sương đẫm ướt
Dù có nắng muôn ngày
cũng không thể nào anh hiểu được
Tấm chân tình... em đánh đổi cả một đời ngoan


Theo: yume.vn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét