Thứ Tư, 2 tháng 11, 2011

Cơ Đồ Việt Nam – thơ Lưu Vĩnh Hạ
Written by Administrator | November 1, 2011 | 0 22 views
Cơ Đồ Việt Nam
Cái lưỡi bò một âm mưu tham vọng
Nuốt Trường Sa và uống cả Hoàng Sa
Một cơ đồ xương máu của ông cha
Trang lịch sử bốn ngàn năm văn hiến
Từ xa xưa bao nhiêu lần tiến chiếm
Bấy nhiêu lần tan vỡ mộng xâm lăng
Những chiến công vang dậy sóng Bạch Đằng
Lời Hưng Đạo trường tồn theo sông núi
Ải Nam Quan đến Cà Mau đất mũi
Hồn Trưng Vương còn đó ở Mê Linh
Nữ anh hào làm quân Hán khiếp kinh
Sống bất khuất lưỡi gươm thiêng ngang dọc
Trận Đống Đa người anh hùng dân tộc
Đuổi quân Thanh ra bờ cõi nước nam
Vua Quang Trung một lần nữa đã làm
Quân phương bắc hận lòng ôm chiến nhục
Có lẽ nào lại quên đi bài học
Vẽ bản đồ xâm lấn cả biển Đông
Mất Trường Sa dân tộc sẽ đau lòng
Và Hoàng Sa sẽ cùng chung số phận
Không thể nào là bảng đen phấn trắng
Hãy vùng lên đòi lại đất quê hương
Trả biển Đông cho dòng máu lạc hồng
Bốn ngàn năm không phai mờ lịch sử
—0O0—
Hoa Nước Mặn
Lưu Vĩnh Hạ
Anh xin tạ lỗi quê hương
Ra đi lời hứa nước non ngày về
Hai mươi năm một lời thề
Nợ sông núi vẫn bên lề áo cơm
Ngày anh cất bước lên đường
Hành trang chỉ một tấm lòng tha phương
Anh xin tạ lỗi quê hương
Hai mười năm vẫn dặm trường cách xa
Hoàng hôn khói bếp quê nhà
Ớt cay xé ruột như là ca dao
Nhớ trăng soi bóng giếng nghèo
Nửa đêm trở giấc tiếng kêu thạch sùng
Những chiều chớp bể mưa giông
Thương canh rau đắng cứa lòng người ơi
Hạt mưa lặng lẽ trên môi
Dòng sông năm cũ nào vơi tháng ngày
Bao giờ bóng biển đổ dài
Hương hoa nước mặn mọc đầy Trường Sa
Quê hương tìm lại chính ta
Để nghe tất đất Hoàng Sa mãi còn
—0O0—
Quê Hương Gợi Nhớ
Lưu Vĩnh Hạ
Không còn nghe tiếng thạch sùng
Mưa đêm sũng ướt hạt buồn qua song
Áo mùa sau những cơn dông
Em ngồi vá lại tiếng lòng thời gian
Còn đâu giây phút tần ngần
Bên bờ giậu tím lá vàng nhẹ rơi
Bèo mây giấc mộng tan rồi
Thương câu mẹ hát à ơi ví dầu
Ba mươi năm cuộc bể dâu
Trong ta vẫn một niềm đau cuối đời
Ngày đi tuổi mới đôi mươi
Quê hương còn nhớ chân người dấu xưa
Vỡ trong ta những hạt mưa
Thương Hoàng Sa cũng vào mùa biển lên
Quê hương khúc ruột ba miền
Dẫu xa cố quốc nào quên bao giờ
Thương con sóng biển vỗ bờ
Để ta tìm lại câu hò hôm qua
Quê hương nhớ mãi Trường Sa
Cánh chim bạt gió vẫn là cố nhân
—0O—
Những Cánh Hoa Rơi
Lưu Vĩnh Hạ
Em là một món đồ chơi
Người ta lộng kiếng cho người ta xem
Còn đâu anh biết đâu tìm
Một đôi bím tóc người em thuở nào
Người ta đem bán sang Tàu
Người ta dối gạt em vào Mã Lai
Để rồi không có ngày mai
Nhìn mưa xứ lạ tương lai mịt mù
Người ta đem những lời ru
Giấu trong gian dối mà như lụa là
Để em hóa kiếp ngọc ngà
Và rồi tất cả chỉ là phù du
Từ em trong trắng vải thô
Giờ như xa lạ mảnh đời áo cơm
Còn đâu cỏ dại hương thơm
Lấy chồng mà phải tồng ngông trên sàn
Ngoại bang Hàn quốc _Đài Loan
Đem em đấu giá món hàng nhân sinh
Xót xa gởi một chút tình
Việt Nam tôi đó thanh bình thế sao
—0O0—

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét