Thứ Hai, 10 tháng 9, 2012

BẦU TRỜI RỖNG ....



Lần nào cũng vậy, cứ hể xem lại hình ảnh khủng bố ngày 11 tháng 9 năm 2001 là lòng tôi sôi lên mang đầy phẫn hận. Vì mang tâm cảm như thế nên mới đây, hôm tuần rồi có dịp được ghé sang New York tôi cố tình chọn chiếc váy đỏ thẫm màu máu mặc đi cùng áo đen tuyền tang tóc để viếng nơi thảm sát.

Đúng là New York lúc nào cũng nhộn nhịp với từng đoàn du khách đông nghịt và cư dân thì hối hả trong những sinh hoạt mọi ngày nên xe cộ như bị mắc nghẽn không lối thoát trong những con đường chật chội dọc ngang như mạng lưới vì thế những người ở xa như chúng tôi không làm sao kiếm được chỗ đậu xe để tôi có thể bước chen trong dòng người về phía tòa nhà chọc trời cao 80 tầng bằng kính và thép đang được xây cất trên nền đổ nát hình dáng vươn cao lên như con phượng hoàng cất cánh từ tro tàn như lòng hằng mơ ước.

Tòa nhà mới này đáng lẽ mang tên the Freedom Tower, sau được đổi một tên khác nhưng tôi lại đặc biệt thích tên này. 

Tòa nhà Freedom Tower đã ngạo nghễ vươn cao trên nền trời ở phía nam quận Manhatttan trước tầm mắt nhìn vòi vọi tiếc nuối của người viết sau khung cửa xe từ từ chạy qua con đường đầy nhốn nháo. 
Theo báo chí đây là một tòa nhà hình tháp bút, cao 541 mét, xây ở tây bắc khu đất này. Để đề phòng trường hợp bị tấn công bằng xe bom, 20 tầng phía dưới cùng sẽ không có cửa sổ, xây bằng bê tông cốt sắt và bao quanh bằng kính. Những tầng phía dưới cùng của tòa nhà sẽ chỉ để chứa những hệ thống như máy phát điện hoặc điều hòa không khí. 

Cũng bao gồm trong dự án là một đài tưởng niệm, ghi tên hàng ngàn nạn nhân của hai vụ khủng bố vào Twin Towers đã được khánh thành vào ngày 12 tháng 9 năm ngoái. Bên cạnh đó đài tưởng niệm ghi khắc tên hàng ngàn nạn nhân trong vụ khủng bố thảm sát được che phủ bằng bóng mát của hàng trăm cây sồi với một thác nước mang một ý nghĩa nào đó.

Không đến được nơi tôi muốn đến nhưng may mắn thay khi ghé viếng tượng Nữ Thần Tự Do tôi tình cờ được đến khu dành để tưởng niệm 746 dân cư bang New Jersey bị giết được mang tên "Bầu trời rỗng" tại công viên Liberty State.
...


Tôi bước từng bước ngắn chiêm ngưỡng khu tưởng niệm mô phỏng hai khối Twin Towers làm bằng loại thép không gỉ cao 9 mét mang ý tưởng thật độc đáo nằm bên này Hudson River lồng lộng gió nước với tâm trạng bùi ngùi chăm chú đọc tên những người bị giết và thấy khuôn mặt tôi buồn bã hiện lờ mờ trên trên vách thép trắng loang loáng thật lạnh lẽo hai bên như đi giữa khung cửa hẹp. Tôi thẩn thờ nhìn quanh như thấy đâu đây những khuôn mặt chưa nguôi ngoai lòng xót thương về cảnh chết bất ngờ đầy kinh hoàng của các nạn nhân vô tội trong biến cố thảm sát ngày 11 tháng 9 năm 2001 hôm đó.

Tự dưng tôi cảm thấy khó thở, một cảm giác mệt mỏi đen tối mãnh liệt và tuyệt vọng trùm lên người tôi như một lớp sóng. Tôi thấy ngột ngạt và có ý muốn khuây khỏa nỗi lòng bằng cách bước ra ngoài đi dạo trong không khí ấm áp và mát mẻ trên con đường giống như lối đi trong một hoa viên dưới bầu trời huy hoàng mùa hạ. Đang đi, tôi sựng lại. Hai mảnh sắt màu nâu nhám sù sì được đặt trang trọng trước mắt mà ai cũng biết đó là những mãnh vụn được giữ lại từ toà tháp đôi đổ nát. Hai mảnh sắt vụn đó ai cũng biết là chứng tích của gần 3000 thân thể người dân vô tội bị giết nát bấy, là chứng tích của dòng máu đỏ thắm của 84 quốc gia, là chứng tích của hàng vạn đứa trẻ mồ côi, là chứng tích của hàng vạn cảnh đau thương không có ống kính hay ngòi bút nào có thể ghi lại đầy đủ mọi góc cạnh tác hại của thảm nạn khủng bố của ngày hôm đó….
...

Bỗng nhiên nước mắt chao động lấp lánh sau cặp kính mát khiến tôi chập chờn thấy khung cảnh trước mắt trở nên dật dờ như một thế giới mông lung. Khoảnh khắc trôi nổi giữa mịt mù như hòn đảo giữa đại dương làm tôi ngầy ngật như bị xô đẩy cuốn trôi quay tròn như trong con xoáy.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét