Giải trí
Công nhân ở các khu kỹ nghệ trên Bình Dương này hầu như không có thời gian giải trí, khi họ phải quần quật làm việc suốt cả 7 ngày trong một tuần.

Thời gian rảnh chẳng có là bao để họ nghĩ đến việc giải trí. Làm việc từ 7 giờ sáng đến 9 giờ tối mới về đến nhà, chỉ trừ ngày Chủ Nhật họ làm việc đến 4 giờ 30 chiều nên còn chút thời gian để đi mua sắm, gặp gỡ bạn bè…

Trong công ty thường có những sân banh, sân đánh bóng chuyền dành cho công nhân, nhưng số lượng công nhân tham gia chẳng đáng kể. Họ chỉ chơi những trò thể thao trên sau mỗi lần tan ca chiều, ăn vội miếng cơm, ra sân đá banh rồi lại vào xưởng cho kịp làm ca tối.


Cà phê chòi

Tuy thế không phải là công nhân không có giải trí. Xung quanh những khu kỹ nghệ vẫn mọc lên rất nhiều những quán café, những câu lạc bộ Billiard, đó là hình thức giải trí rất được ưa chuộng của công nhân. Song, nhiều nhất vẫn là những quán nhậu bình dân. Hầu hết công nhân chẳng biết làm gì ngoài việc bù đầu vào những cuộc nhậu, bù khú với bạn bè.

Gần những khu kỹ nghệ có đông công nhân, rất nhiều những quán café kích dục được ngụy trang bằng những quán café chòi được lợp bằng mái lá.

Chính quyền dù biết đó là những tụ điểm mại dâm trá hình nhưng cũng không thẳng tay dẹp phá những quán café này, vì hoặc chúng được chính họ bảo kê, hoặc họ e ngại sẽ dẫn đến những hậu quả kích động đáng sợ hơn, khi công nhân lao động thường ở vào độ tuổi thanh niên, đang sung mãn về tính dục, cần có những nơi để thỏa mãn nhu cầu sinh lý.

Con` tiếp...