Thứ Sáu, 16 tháng 3, 2012

THĂM LĂNG BÁC

Bụng bảo dạ sao quên Bác được
Thâu không gian, tớ vượt đến thăm
Bác nằm trơ đó, nhe răng
Ăn gừng nên Bác mặt nhăn như...."gì" !!!
Nhờ ơn Bác, cu li cả nước
Giải phóng rồi dân được đói meo
Quê hương xơ xác, tiêu điều
Nhân quyền Đảng lấy Khó nghèo Đảng cho !
Khoá Hạnh Phúc, Ấm No Đảng giữ
Chìa Tự Do, Dân Chủ, Đảng xài
Còn dân, mẩu sắn, củ khoai
Giống thời tiền sử đứng ngoài thế gian !
Nếu phản đối, nhà giam cứ ở
Bao người đi, có trở về đâu
Không ai dám hỏi nửa câu
Búa, Liềm Bác nện vỡ đầu như chơi !
Đảng với Bác, hai thời như một
Bác cả đời "kíu cuốc, kíu dân"
Kíu sao, dân rách cả quần
Bác chưa sáng mắt nhưng đần mặt thêm
Bác bẩm sinh như đêm, u tối
Chỉ tinh ma, qủy quái là hay
Lưu manh tôn Bác bậc thày
Bất lương, vong bản từ ngày còn thơ
Bác chỉ giỏi mập mờ, khoác lác
Bỏ mẹ cha sang Pháp, đi bồi
Thay tên, đổi họ liên hồi
Viết thiên tiểu sử, Chao ôi, sử...rừng !
Chỉ tội kẻ đã từng tin Bác
Biết chi đâu Bác gạt, Bác lừa
Những lòng trai trẻ ngây thơ
Nhiệt tâm yêu mến cõi bờ Việt Nam
Dọc Trường Sơn xác làm trái độn
Dẻo đường mòn, máu trộn cùng xương
62
Tháng Tư, nhuộm đỏ quê hương
Tỉnh ra thì đã lỡ đường... theo lao !
Thấy dân tộc, đồng bào khốn khổ
Thấy Đảng ta một lũ bất nhân
Mà lòng đau đớn, phân vân...
Thương mình nhẹ dạ sa chân vào tròng
Kẻ tội lớn vô cùng: chính bác
Nhuộm đỏ hồn, theo Marx, theo Lê
Bây giờ chết rũ nằm kia
Bọn con cháu bác hành nghề ăn xin
Xưa chửi Mỹ, nay tìm lạy Mỹ
Hôn đế giày, mong chỉ bang giao
Đồng đô nó ..."nhớn làm thao"
Nhớn hơn...mả bác đứa nào chả mê !
Nó bỏ bác nằm kia, một đống
Để làm giàu riêng chúng tội chưa !
Thương tình, thăm bác hôm xưa
Hôm nay...mót qúa, tớ vừa đi thăm
Tớ vừa ...giải phóng thúi hoăng
Ngày xưa bác...giải, chắc rằng ...thúi hơn !!!
L ạc Hồng
  • Đảng Về Làng
Đảng ta sáng suốt soi đường
Dân ta làm chủ ruộng nương trâu bò
Cày sâu cuốc bẫm chăm lo
Thu hoạch Đảng lấy vào kho Đảng dùng
Nông dân hết cảnh bần cùng
Giàu sang no ấm chia chung mọi người
Ngày xưa nghèo khổ cơm tươi
Ngày nay hạt gạo cõng mười lát khoai
Ngày xưa lười biếng "lai rai"
Bây giờ "lao động" bằng hai ba lần
Đảng ta sòng phẳng chia phần
Mỗi khẩu được lãnh bẩy cân đem về
Một bữa hai bát no nê
Ngô sắn khoai độn ngon mê mẩn người
Cái nhà ngói trước "bỏ" rồi
63
Đảng về dân được "đổi đời" chòi rơm
Lúc trước thịt cá "độn" cơm
Nhờ Đảng đổi món, muối, tương, xì dầu
Xưa "đói", vào tiệm cao lâu
Nay "no", chẳng biết vào đâu ăn gì ?
Ngày xưa chợ búa "thiếu" ... chi !
Ngày nay cách mạng "thừa"... mì thừa khoai
Ngày xưa "lạc hậu", máy xay
Máy bơm, máy gặt, máy cày, máy gieo
Đảng về "tiến bộ" về theo
Văn minh kỹ thuật, dân nghèo sướng thay
Văn minh .. cuốc đất bằng tay
Kỹ thuật .. người kéo cái cày như trâu
Xưa thóc chẳng biết để đâu ?
Bồ to, cót lớn ngập đầu nhà sau
Lo xây nhà chứa cho cao
Lo bọn "Cộng phỉ" xông vào cướp đi
Ngày nay chẳng phải lo chi
Thóc ngô, ngũ cốc, Đảng thì giữ cho
Kẻ nào dám trộm nhà kho
Đảng sai bắn bỏ, khỏi lo lắng gì !
* *
Xưa dân khốn khổ cu li
Vàng vòng tiền bạc giấu đi trong nhà
Tay cùm với .. Ô Mê Ga
Cổ đeo thừng nặng .. sợi là lượng hai
Xăng dầu không được đóng chai
Nó bắt một lượt đổ hai ba thùng
Cuộc sống khốn khổ bần cùng
Xe jeep, xế hộp, chẳng dùng Honda
Nhà nghèo không có ga ra
Phải đậu ngoài nắng gọi là .. Bần nông !
* * *
Nay mình làm ... chủ nhân ông
Cổ không thừng nặng, tay không đeo gì !
Cái xế hộp Đảng "mượn" đi
Honda bán nốt, cần chi thứ này !
Đảng về có ruộng được .. cày
Được Hợp Tác Xã làm ngày làm đêm
Mỗi năm được cấp phiếu tem
64
Cân đường, cân thịt, là tiên trên đời !
Cám ơn Đảng ! Cám ơn Trời !
Trên răng, dưới .. Bác, người người ấm no !
T.M. 1992
Ca Dao thời XHCN
Chém cha lũ giặc họ Hồ
Tay cầm súng đạn miệng hô hoà bình
Nàng về có nhớ ta chăng ?
Ta đi ta nhớ hàm răng già Hồ
Răng già Hồ vừa nhô vừa nhọn
Nuốt dân lành nhai gọn cả xương
Duẩn Đồng một lũ bình vôi
Bà ngồi bà ẻ bà bôi lên đầu
Ngày xưa tướng Giáp công đồn
Ngày nay tướng Giáp vạch l.. phá thai
Bác Hồ rụng hết cả râu
Mu cô hộ lý rát đau mấy tuần !
Già Hồ sanh phải giờ Trùng
Cả dân trong nước đứa khùng đứa điên
Lê Nin đang ở xứ người
Bỗng nhiên đứng gác nơi vườn xứ ta.
Một tay chống một tay chì
Một dân ăn cướp rập rình phía sau
Đồng Vều
Đồng Vều môi vểnh lưỡi trai
Như "là" con đĩ mười hai đời chồng
65
  • CÒN CÓ GÌ KHÔNG?
Văn Đồng ơi, Phạm Văn Đồng
Đang nhung lụa lại lăn đùng chết đi !
Chết chẳng chọn ngày gì cho tốt
Mà chết chi dại dột ngày trùng
Làm cho Cộng đảng rối tung
Run lên vì sợ vào chung một mồ!
Ngươi là kẻ tội đồ dân tộc
Bè lũ ngươi ác độc lạ thường
Ngươi cùng đồng đảng chủ trương
Bần cùng dân để phú cường đảng thôi
Kìa, Trường Sơn, triệu người gục ngã
Nọ, đường mòn, xương đã non cao
Biển xanh cũng đỏ máu đào
Nhà tù mọc cứ như sao trên trời
Với dân tộc, tội ngươi là thế
Linh hồn ngươi không thể tiêu diêu
Cõi trần, tội ác đã nhiều
Cõi âm, hỏa ngục chớ điều kêu ca
Nay ngươi đã ra ma, nằm đó
Để lại đời còn có gì không?
Còn chăng tội ác chất chồng
Còn chăng bia miệng não nùng thiên thu!!!
Tha Hương
  • THƠ KHÓC PHẠM VĂN ĐỒNG
Mừng cho đồ tể Văn Đồng
Chết đi đúng lúc, kìa trông cuộc đời
Đảng tàn theo ánh sao rơi
Nét vui trên mặt mọi người, thấy không?
Văn Đồng ơi, Phạm Văn Đồng
Chết đi cho lá cờ hồng chết theo !
Vì ngươi, dân nước đói nghèo:
Già đau bao tử, trẻ teo dạ dày !
Ngươi đang êm ấm, no say
Cớ sao ngươi lại bỏ bầy mà thăng ?
Để cho cái chỗ ngươi nằm
66
Giành nhau, đoàn đảng sẽ bằm, xé nhau !
Gái non, vàng nén, nhà lầu
Ngươi đang hưởng thụ sang giàu thế kia
Diêm Vương chơi độc chưa kìa
Sai qủy sứ gọi ngươi về, tức không....
Hỡi tên đồ tể Văn Đồng
Nghe tin ngươi chết, muôn lòng mừng thay
Vì ngươi, dân khổ đêm ngày
Toàn dân chờ đợi phút này đã lâu !
Tha Hương
  • VỊT QUỐC DOANH
Biết chuông trống, biết bưng bô
Phản xương máu bạn, theo Hồ kiếm ăn
Đó là chú Vịt quốc doanh
Ước mong Vịt sẽ nổi "ranh" như cồn!
Vịt bèn đem Nguyễn Du Côn
Râu xanh lún phún quanh mồm như dê
Vinh tôn tướng cướp nhà nghề
Một tên đồ tể từ quê đến thành
Vịt ta gọi đó là tranh
Theo lệnh đảng, Vịt thi hành, Vịt khoe
Mượn danh nghệ thuật, Vịt che
Ý đồ chính trị của bè lưu manh
Thế là tin Vịt đồn nhanh
Thế là tị nạn họp thành núi cao
Biểu tình ngay trước lối vào
Hình Hồ với lại cờ sao lót đường
Làm cho Hà nội trung ương
Còn đau hơn vụ Trần Trường năm qua
Tưởng rằng thuê chú Mẽo già
Giúp đem tranh bác tạo ra uế trường
Để mà cóc nhái i uông
Để người tị nạn bốn phương phục tài
Ai ngờ đảng lại tính sai
Để cho bác bị nạn tai dập dồn:
Người ta tát bác xưng mồm
Và treo cổ bác, Đảng khôn chỗ nào ?
67
Tội đồ, tên bác người rao
Trước là tại cái đỉnh cao ngu đần
Và vì bác, kẻ bất nhân
Cho nên chết chẳng yên thân đấy mà!
Sau vì chú Vịt cờ hoa
Mê tiền, lôi cổ bác ra pháp trường
Đảng ơi, còn muốn khoe chuông?
Tha Hương
  • NGỌN NẾN ĐẤU TRANH
(Gởi Sinh Viên Việt Nam quốc nội và quốc ngoại)
Nghe tin: du học sinh viên
Đấu tranh cho chữ Nhân Quyền Việt Nam
Cám ơn bạn, người sang du học
Có con tim, khối óc công minh
Nhìn dân, xót nỗi điêu linh
Nhìn non sông thấy đau tình non sông
Thấy những điều bất công tràn ngợp
Thấy tham tàn của lớp ngồi trên
Bất bình, đốt ngọn nến thiêng
Vì Tự Do với Nhân Quyền, đấu tranh!
Không vì bởi công danh, quyền lực
Không vì lòng phẫn bực cá nhân
Mà vì xót nước thương dân
Mà vì chính nghĩa, lương tâm con người
Và ngọn nến sáng ngời nhân bản
Đã thắp cao soi sáng đêm dài
Ai người mê ngủ hỡi ai
Nghe chăng sông núi u hoài gọi tên
Nghe chăng tiếng kêu rên trầm thống
Và thấy chăng nòi giống suy tàn
Trong khi ngoại quốc, lân bang
Dân người tiến bộ giàu sang thế nàỏ
Xin thương xót đồng bào quốc nội
Sống cuộc đời tăm tối hơn đêm
Đứng lên cùng với sinh viên
Đấu tranh đòi lại nhân quyền cho dân!
68
Tha Hương
  • NHỮNG BỘ XƯƠNG NGƯỜI
Máu xương nước Việt, đã lời
Lời to, thêm mớ xương người ngoại bang
Xương lính Mỹ đắt hàng ra phết
Đảng dùng xương làm tiệc liên hoan
Thế nên chiến cuộc vừa tan
Đỉnh cao trí tuệ được màn...múa may
Dùng xương Mỹ kiểu này, ôi tuyệt
Để xem bàn thương thuyết ai ngon
Thế nào Mỹ chẳng thua non
(Màn bi hài ấy Mỹ còn phải theo!)
Bởi dân Mỹ eo xèo uất ức
Mỹ thương dân, đau nhức đã nhiều
Xương người, đổi chác, đảng điêu (deal)
Món hàng không vốn mang điều lợi to!
Thế là đảng chơi trò múa xiệc
Ở những màn thương thuyết, giời ơi..
Nắm xương, những nắm xương người
Nhưng vào tay đảng thành cơi vàng đầy
Nhờ mớ xương, xưa nay đảng, bác
Làm buà thiêng thao loạn chính trường
Thì ra "Trí tuệ" dùng xương
Của người lính Mỹ làm đường tiến thân!
Kể ra đảng còn nhân đạo đấy
Bởi nếu không, đảng thẩy vào lò
Để xương thành đống tàn tro
Bón vào những gốc cho to cây rừng
Như những chuyện đã từng: dân Việt
Vì đảng, đoàn, chết biết là bao
Xương kia, đảng rấp non cao
Xác kia, chôn sống, vứt vào đại dương
Sá gì một mớ xương mà quý
Đúng là đồ giặc Mỹ tàn hung!
Có đâu như đảng anh hùng
Chanh kia hết nước, hỏi dùng được chi
Giữ cái vỏ lợi gì hỡi vỏ
Nên đỉnh cao quăng nó cho rồi
69
Xương anh bộ đội, hỡi ôi
Nát tan cho đảng đỏ trời phồn vinh
Cũng người lính, cũng tình non nước
Mà lính người chết được vinh danh
Còn anh bộ đội, hỡi anh
Xác thân mục rã tan tành bơ vơ
Không ai biết đâu mồ, đâu mả
Gia đình anh không cả tin về
Xót thương, cha mẹ não nề
Đảng ban "Liệt sĩ" là huề, thế thôi
Nhìn người "mua bán" anh ơi,
Tôi thương anh, bộ xương người Việt Nam!
Tha Hương
  • LỜI TRẦN TÌNH CỦA BÁC
Nằm trong quần chúng nhân dân
Nhưng dân với bác chưa lần cảm thông
Vinh tôn bác? ngoài trông thế đấy
Nhưng thật ra cháu thấy gì không?
Nhiều khi cay cứ như gừng
Bác như một cái bung xung, khác gì!
Mọi kế hoạch đảng thì đề xướng
Quyền điều binh khiển tướng đảng cầm
Bác là thằng lãnh đạo câm!
Đảng làm, bác bị hiểu lầm mới oan!
Dân bất mãn nó toàn chửi bác
Mất lòng dân do đảng mất lòng!
Việc ngoài cho đến việc trong
Từ ngày bác...chết, bác không...nhúng vào !
(thật đấy cháu ạ!)
Xưa bác sống, thằng nào giỡn mặt
Là bác sai đem vặn cổ liền
Về Ba Đình, bác... phục viên
Nằm đây, lòng bác ưu phiền làm sao!
Cháu biết đấy, chúng vào Nam bộ
Cướp tiền tài, lãnh thổ, cướp dân
Cháu ơi, bác chẳng có phần!
Đảng viên vàng lá muôn cân, mỗi thằng
70
Bóp cổ dân, chúng nằm ôm gái
Bác nằm khan có quái gì đâu
Dân thì tưởng bác cầm đầu
Huà vào chửi bác cộng râu không còn!
Bây giờ đảng lại lòn cúi Mỹ
Mua Việt gian Dụ khị Việt Kiều
Đảng ra toàn những quái chiêu
Bác trong quần chúng, phiêu diêu, biết gì!
Như cái chuyện ly kỳ bữa nọ
Thử vận thời ở phố Bolsa
Nào ngờ tổ trát đảng ta
Đám dân tị nạn Cờ Hoa xuống đường
Treo cổ bác làm gương dạy đảng
Đảng thua cay, đảng phạng Việt Kiều
Năm mươi đô, có chi nhiều
Cớ sao áo gấm quần điều kêu cả
Để tối đến, đảng la chửi bác
Rằng hồn ma bác lạc đi đâu
Sao không phù hộ dép râu
Mà đi bám cái Phao Câu Cờ Vàng?!
Đảng chửi bác, dân làng chửi bác
Bác nằm đây ruột nát như bào
Phong trào chống cộng lên cao
Rồi đây bác biết đàng nào mà thăng?!
Bốn phương nay đất bằng nổi gió
Tuổi thanh niên bọn họ tìm nhau
Đứng lên ở khắp năm châu
Đang làm đoàn, đảng điên đầu ngày đêm
Chúng hoảng loạn không kềm được sợ
Sợ rồi đây nước vỡ, bờ tan
Nên sai tuyên vận nói càn
Toàn là những chuyện tầm xàm, ích chi!
Bác nói thật tin đi, cháu ạ
Đảng ở trong nát rã ra rồi
Chỉ còn cái vỏ đấy thôi
Thanh niên đứng dậy, đảng thời tiêu ngay
Chúng, một lũ, đến ngày mạt kiếp
Đã tham lam lại điếm vô ngần
Đô la, vàng bạc, giai nhân
Chúng chia nhau hết, có phần bác mô!
71
Gía chúng trọng giang hồ luật lệ
Thì bác đâu có kể cháu nghe
Bác cùng chúng nó một phe
Chúng ăn, bác nhịn nên ghè nhau chơi!
Bác, Đảng là thế cháu ơi
Cháu tin thì cháu rồi đời, biết không?
Bác Hồ Chủ Tịt
  • CHÂN DUNG BÁC HỒ
Bác Hồ chết đã bao năm
Cháu con thoái hóa, bác nằm không yên
Bác sợ qúa, vượt biên tới Mỹ
Bằng tài gian, kế qủy, mưu ma
Đánh lừa tất cả người ta
Sống trong quần chúng để mà an thân !
Nhưng con cháu bác đần qúa độ
Đần hơn bò: Giữa phố Bolsa
Nắm đầu, lôi cổ bác ra
Chưng lên, chúng lại ba hoa, nói xàm !
Bên cạnh mớ sao vàng, cờ đỏ
Bác tưởng hang Bắc Pó. Khổ không !?
Khiến dân tị nạn nổi sùng
Tan hồn, nát vía, bác dông một đường
Lũ con cháu Trần Truồng cũng vội
Ôm cờ sao, nón cối, trốn theo
Thương cho xác chết quắt queo
Mê tiền, nó bán. Nào nhiều: vài đô !
Để cho bác, tội chưa, phải bỏ
Cả dép râu, cờ đỏ mà thăng
Bác ơi, bác có nhục chăng
Bởi con cháu bác, mọi THẰNG mê đô ?
Chân dung bác đấy, Bác Hồ!
Tội cho bác qúạ Cơ đồ bác tan !
Tha Hương
  • TIẾNG NÓI NGƯỜI TỴ NẠN CỘNG SẢN
72
Nghe tin ở phố Bolsa
Trần Truồng đem ảnh Hồ Già treo lên
Cờ sao, máu dân hiền nhuộm đỏ
Trần Truồng treo "ở đó", Trần khoe
Diện thêm nón cối, Trần lòe
Rống lên mấy tiếng của phe nằm vùng
Tưởng làm thế anh hùng lắm hỉ
Không! Chỉ là đánh đĩ lương tâm !
Một loài đĩ rạc, đĩ bầm
Ăn cơm tị nạn, hại ngầm đồng hương
Đấy, tim óc của phường Trí Tuệ
Chỉ loanh quanh có thế, gạt lừa
Lừa dân trong nước, chưa bưa
Theo ra ngoại quốc đánh lừa năm châu
Này, ta nhắn mấy câụ Trí Tuệ !
Tị Nạn ta đâu dễ mắc lừa
Nhìn vào sự việc, đúng chưả
Trần Truồng trốn lủi khi vừa lòi đuôi !
Dân tị nạn là người lương thiện
Nên không ưa mấy chuyện nằm vùng
Thấy loài gian tặc không dung
Một lòng đoàn kết để cùng tẩy chay
Tiện đây, có lời này nhắn gởi
Đến những ai muốn đổi thay lòng
Nhớ cho, cháu Lạc con Hồng
Danh thơm giòng giống Tiên Rồng. Nhớ cho !!!
Thì chớ dại bôi tro trát trấu
Mê tiền tài, làm xấu thanh danh
Mà đi bán rẻ chính mình
Bán lương tâm, bán cả tình quê hương
Tỉnh mau để trở về nguồn
Lấy gương cán ngố Trần Truồng mà soi
Sống cho xứng mặt con người !
Kẻo gương tầy liếp để đời ngàn sau
Người Tị Nạn CS. Tha Hương
  • PHAN VĂN KHỞI TUYÊN BỐ TRƯỚC KHI ĐI NHẬT
Đưa tao bị gậy, bay ơi
73
Để tao đi tới nước ngườị..mần ăn!
Ở đây, tập đảng cạnh tranh
Cho nên tham nhũng khó khăn hơn nhiều
Bác dạy, muốn có tiền tiêu
Thứ nhứt, đè cổ Vịt kiều, có ngay!
Ngón nghề bác dạy, thứ hai
Cong lưng, bị gậy ăn mày ngoại bang
Hoặc vay rồi cứ chạy làng
(Tao không trả đó, Ai làm gì tao!)
Nợ đòi? Chuyện đó không sao
Chẳng lo, có thế hệ sau trả dần !
Tao là đầy tớ ...nhân dân
Thì tao phải được chia phần thịt xôi !
Đầu dân, chễm chệ tao ngồi
Thằng nào hó hé, tao chơi luật rừng
Đưa tao bị gậy lận lưng
Tao đi các nước phô chưng, làm trò!
Mặt tao dầy mấy lớp mo
Dầy như mặt bác khi mò Minh Khai !
[Phan Văn Khởi (Tự Khỉ)]
  • CHỐNG CỘNG
(Gởi các đoàn thể Chống Cộng)
Chống Cộng là bổn phận chung
Của nòi con Lạc cháu Hồng Việt Nam
Càng độc ác lại càng phải chống
Chống đến ngày ác độc tiêu tan
Để dân hết cảnh lầm than
Để non sông được vinh quang cùng người
Còn Cộng Đảng là đời còn khổ
Còn gông cùm xiết cổ dân ta
Bao năm nòi giống, sơn hà
Đau thương đói kho hỏi là đủ chưa
Kẻ giàu có dư thừa là Đảng
Còn dân lành đói khát đau thương
Hỡi ai còn chút thiện lương
Xin quên cái NGÃ, mà nhường cái TÂM
74
Đừng nhẹ dạ mà lầm mưu Cộng
Không chống thù mà chống chính ta !
Làm mờ chính nghĩa Quốc Gia
Kẻ thù thích chí, cười khà, vỗ tay !!!
Tha Hương
  • HOAN HÔ QUAN CHỨC ĐẢNG VIÊN
(theo tin Thời Báo Kinh Tế Việt Nam tại Saigon, Ngụy Quyền CS. Trung Ương Hà Nội tự ý lấy hơn 600 mẫu đất công cho thuê hoặc làm nhà để ở)

Đất nào có nở thêm ra
Cho nên Trí Tuệ Đảng ta tiến hành
Ngay trong khu vực Nội thành
Trung Ương chia chác tan tành đất đai
Đất : Của công, chẳng riêng ai
Dù dân mua, vẫn văn bài : Đất Công
Luật rừng, thôi cũng cho thông
Nhưng Trung Ương lại đi dùng làm riêng
Đất nông, cho phép xã viên
Bán, mua, trao đổi, tư riêng, dựng nhà
Cất xây trái phép diễn ra
Nhiều nơi, ngay tại Thành Hà, Trung Ương!
Điển hình: Phù Lỗ, (Sóc Sơn)
Tây Hồ và cả Nghi Tàm, giống nhau
Ký ba mươi vụ đấu thầu
Không theo luật pháp cung cầu đặt ra
Trồng cây, đảng lấy xây nhà
Đất công đem bán, đảng ta gom tiền
Bỏ vào túi để xài riêng
Hoan hô quan chức đảng viên nhà Hồ !!!
Tha Hương
  • NỒI KÊ
Con kiến mê kiện củ khoai
Đảng, Đoàn, Cán bộ mê hoài nồi kê
Bao nhiêu chuyện tưởng nằm mê
75
"Đỉnh cao trí tuệ" trăm bề tạo nên
Mặc dân khốn khổ triền miên
Đảng ta chỉ biết có tiền mà thôi
Nông dân mất ruộng, than trời
Thương gia cụt vốn, không lời, te tua !
Thiên tai, dân đói, mất muà
Nước ngoài, Đảng có gạo thưà, đem cho
Dân nằm góc chợ co ro
Đảng ta biệt thư, dinh to, lầu vàng
Dân thì đói lạnh, chết oan
Đảng, Đoàn, cán bộ cao sang, tiệc tùng
Con dân mù chữ, dốt bưng
Con Đảng du học tưng bừng mọi nơi
Dân đen đói khổ rã rời
Đảng ta thừa thãi vui cười mua tiên!
Giáo điều: trong sạch, trung kiên
Hối lộ, biến chất đảng viên đứng đầu
Xã hội chủ nghĩa bỏ đâu
Để cho vô sản mất màụ...chính chuyên !( * )
Để cho Đảng, Cán mê TIỀN
Thành Tư Bản Đỏ, ngả nghiêng một bày
Tham quyền, cố vị, cù nhây
Chỉ thương Hồ tặc phơi thây làm hề!
Than ôi, giấc mộng nồi kê !
Tha Hương
(*) chuyên chính vô sản
Sinh Nhật Hồ Tinh
Mười Chín sinh nhật Hồ Tinh
Giá không có nó, dân mình khỏe re
Hồ Tinh, lắm kế, hay loè
Dối gian tàn ác, chém vè tuyệt hay
Nào ai đẻ nó hôm nay!
Ngày sinh, tên tuổi, nó vay của người
Những ai tin nó, trời ơi,
Tin bao nhiêu, hoá thiệt đời bấy nhiêu!
76
  • LẠI SINH NHẬT
Mười Chín sinh nhật thằng nào
Mà sao cán ngố ồn ào thế bay?
Thằng nào sinh nhật ngày này?
Phải thằng bán nước nằm ngay Ba Đình?
Trời ơi, xác nó thúi rình
Trời ơi, râu nó thiệt tình...râu xanh!
Bưng bô, bay chạy cho nhanh
Kẻo không, vừa thúi, vừa tanh chết người!
Trần Dân Tiên
HỠI AI ĐÓ NẶNG TÌNH DÂN TỘC
Được thì kẻ thắng làm vua
Người thua làm giặc. Ván cờ thế thôi!
Thắng, thua đâu tại tài chơi
Mà là bởi nỗi lòng người đảo điên
o0o
Từ những buổi đầu tiên phát động
Cái ngụy đề "Giải phóng Quê Hương"
Rung lòng, tuổi trẻ xót thương
Tin rằng lý tưởng trên đường đấu tranh
Đưa đất nước dân tình đi tới
Bến Tự Do bến đợi, bến chờ
Khiến bao tim óc ngây thơ
Thương dân, thương nước, đâu ngờ mắc mưu!
Ba Lê đó, bao điều lật lọng
Cuộc hội đàm, Mỹ, Cộng đi đêm!
Thương ta, nhược tiểu, yếu mềm
Để loài qủy đỏ tràn lên, lộng hành!
Sau tháng Tư, rơi nhanh mặt nạ
Sao hoà bình mà cả nước đau!
……(?)
Người vùi thân xác dưới màu biển xanh
Người đói lả lết quanh thành phố
Người chết vùng kinh tế xa xôi
Bao nhiêu kiểu chết lạ đời
Bàn tay ma qủy xô người vực sâu
77
Kẻ thắng thế giành nhau ngôi vị
Vét vơ đầy vị kỷ, lòng tham
Hiện hình một lũ hung, gian
Những người thấy rõ mưu toan giật mình!
Hỡi ai đó, nặng tình dân tộc
Thấy dân hiền oan khốc đau thương
Thấy tan tành mảnh quê hương
Thì xin trắc ẩn mà thương giống nòi!
Quê đến chợ lòng người ai oán
Bấy nhiêu năm quốc nạn trùng trùng
Cáo Nguyễn Trãi, Chí Quang Trung
Và Lương Tâm hỡi! Nào cùng đứng lên!
Tha Hương
  • NHẮN ANH TUYÊN VẬN
Này anh tuyên vận kia ơi
Văn anh đỏ ối những lời cờ sao
Tin anh viết, bản nào cũng giỏi
Nhưng toàn lời gian dối điêu ngoa
Hoả mù, anh cứ tung ra
Để không ai biết anh là thứ chi
Người thì viết những khi nhàn rỗi
Anh viết đều sớm tối, ngày đêm
Khoe khoang thành tích ba miền
Ngụy trang tin tức, tung lên bốn trời
Anh vốn dĩ cả đời nói phét
Ngỡ người không "quán triệt" được anh
Tưởng nhờ cái gốc lưu manh
Không ai biết rõ ngọn ngành, lá hoa
Anh đâu biết anh là con rối
Càng múa may càng tội người coi
Về rừng với Bác đi thôi
Để cho vượn nói vượn cười với nhau
Đây nào phải hang sâu Bắc Pó
Mà ngổn ngang sâu bọ vo ve
Biết điều thì hãy nín khe
Biết điều hơn nữa, bỏ nghề, hoàn lương!
Dùng tài năng xây đường chính thiện
78
Để quê hương hưng tiến cùng người
Anh ơi, dân khổ nhiều rồi
Sao anh cứ mãi ngủ vùi thế anh???
Tha Hương
  • LỜI BÁC DẠY ( Hay SOS II )
Ới Khả Phiêu ơi !!!
Ới Đỗ Mười, Đức Anh, Mạnh Cầm ơi !!!!
Ới Các đồng chấy ơi !!!
Ới Trần Truồng ơi,
Hôm nay chúng lại chơi tao
Một trò chơi chẳng trò nào độc hơn
Vì thằng khốn kiếp Trần Truồng
Lại treo tao ở hí trường Bolsa
Đem tao ra đó nghiã là
Để dân tị nạn chửi cha chúng mày !
Tưởng rằng làm thế là hay
Nhục tao, nhục đảng, nhục mày, biết không???
Đánh tao những trận đòn hờn
Xác tao đau một, linh hồn đau hai
Đem ra từng tội chúng hài
Hôm nay chúng hỏi tại ai dân ngheò
Từ Nam chí Bắc tiêu điều
Ma cô, đĩ điếm qúa nhiềụ Tại saỏ
Sắn, khoai đân đói như cào
Đảng ta hải vị sơn hào no nê
Mùa Đông, dân thiếu áo che
Đảng ta ngoại quốc mua về aó da
Con dân thất học ở nhà
Còn con cháu Đảng gởi ra nước ngoài
Dân tình đói khổ thiên tai
Chận tiền quốc tế hỏi ai cầm đầu ?
Tao còn biết trả lời sao
Nên khai mọi việc đỉnh cao đảng thầu
Đảng xe hơi, đảng nhà lầu
Đời dân đói khổ cơ cầu tối đen !
Miệng đảng trơ tráo lời quen
79
"Tự Do, Hạnh phúc, Nhân quyền, Ấm no!"
Bay ơi, đã lộ mặt mo
Thôi đừng bày đặt những trò mị dân !
Để cho tao được yên thân
Để cho bay được đần đần chết êm !
Bình minh đã xé màn đêm
Ngày tàn của Đảng tao xem đã kề
Khả Phiêu, hãy tỉnh cơn mê
Bảo nhau bỏ đảng mà về với dân!!!
May ra được chết toàn thân
Kẻo không bay chết tan tành thịt xương !
(Hồ chủ tịt)
  • ĐÊM QUA EM MƠ
Đêm qua mơ gặp bác Hồ
Tóc râu vài sợi, lơ thợ.. buồn cười
Thánh Đường, chùa miếu mọi nơi
Lòng ga, quán chợ bác ngồi ...Lạy ông...
Lạy bà...tiền lẻ còn không?
Thí cho con một vài đồng dollar
Mở lòng nhân đạo bà ra
Xin ông mở ví, con đà mang ơn
Ai ơi hãy nhớ cội nguồn
Ruột xa nghìn dặm xót thương dân tình
Mở lòng cứu độ chúng sinh
Nghĩa là mở cửa cho mình về chơi
Nghĩa là thương nước thương nôi
Giúp cho Đảng mạnh bằng mười biết không?
Đảng mua thêm xích, thêm còng
Thêm bao nghiệt ngã để tròng cổ dân
Đấy tình tương ái tương thân
Đảng ta còn sống, còn cần tiền đô
Việt kiều thương nước, mại dô
Kẻo không bác cháu nhà Hồ nhăn răng !
Tha Hương
80
  • GẬY ÔNG, TA ĐẬP LƯNG ÔNG
Ta đi sắm sợi dây lưng
Thắt cần cổ bác, ta chưng bác Hồ
Bác Hồ, chính thống ma cô
Thì treo bác ở chỗ mô .. thơm lừng
Trồng vừng thì bác được vừng
Luật nhân quả ấy chưa từng suy vi
Theo công trạng bác mà ghi
Bao người dân Việt đã thì chết oan
Bắc, Trung cho đến miền Nam
Ai ai mà chẳng gian nan vì Hồ !
Lũ con cháu bác nhi nhô
Đem hình bác, đóng bàn thờ chưng lên
Cho ta nhớ lúc vượt biên
Nhớ ngày tù ngục vì tên Cáo Hồ
Nhớ thời ăn chỉ bo bo
Nhưng còn Đảng, Cán, thịt bò, thịt heo
Bác làm dân đói, dân nghèo
"Nhớ ơn", ảnh bác, ta treo ngược đầu !
Nhân Quyền ta bỏ đi đâu
Gậy ông ta đập vỡ đầu chính ông !
Tha Hương
  • GỞI KẺ NGỦ NGÀY
Cháy nhà, mặt chuột lòi ra
Không dưng, ai biết ai là Việt gian ?
Ấy gái đĩ già hàm là thế
Lưỡi không xương nào kể trắng, đen !
Dùng hai ba cái Screen Names
Giả vờ chống cộng, nhá nhem, hoả mù
Cũng ăn học mà ngu lắm thế
Mắt không đui sao để lầm đường ?
Trái tim còn chút thiện lương
Nhìn xem! Nòi giống quê hương thế nào ?
Đừng bán rẻ đồng bào ruột thịt
Kẻo bia kia để tiếng muôn đời
Tỉnh đi về với giống nòi
81
Tỉnh đi để xứng danh người Việt Nam!
Tỉnh để thấy Đảng đang suy đổ
Thấy dân tình thống khổ đau thương
Thấy Đoàn, Đảng, thấy Trung Ương
Sống trong cuộc sống ĐẾ VƯƠNG, BẠO QUYỀN
Một tay, cổ dân hiền, Đảng bóp
Còn tay kia thu góp tiền dân
Đỉnh Cao, Ôi, đỉnh tuyệt trần
Du sinh ơi, hãy tu thân là vừa !
Những mánh lới mị lừa, gian trá
Của họ Hồ nay đã hết linh
Tỉnh đi về với dân mình
Cái vòng biến hóa tiến trình đang quay
Tỉnh đi, chớ ngủ ngày mãi thế
Tỉnh đi mau kẻo trễ chuyến tàu
Tỉnh mà kẻ trước người sau
Cùng tô điểm lại sắc màu QUÊ HƯƠNG !
Tha Hương
  • NỖI LO CỦA BÁC
Phiêu ơi, nó tát tao đây
Kiểu này lên đoạn đầu đài sướng hơn
Cháu ngu để bác chịu đòn
Tiên sư nhà nó, ôn con Trần Truồng !
Phiêu ơi, hãy học cái khôn
Của tao là cứ lạy luồn mà chui ! ( * )
Chưng tao chi thế Truồng ơi
Bây giờ quốc tế mọi người đều hay
Lệnh toà vừa độc, vừa cay
Nó cho là nó hại mày, hại tao !
Và cho thế giới nhìn vào
Tinh thần chống cộng thế nào đấy thôi
Chớ đâu chiến thắng mà vui
Truyền thông, dư luận đây rồi hại ta
Vì rằng dân ở nước nhà
Ba miền, một loạt nó đà đứng lên
Đồng tâm đòi hỏi NHÂN QUYỀN
Nhất là giới trẻ,sinh viên bây giờ
82
Thì rồi nào ảnh, nào cờ
Nào Phiêu, nào đảng chỉ chờ ra tro
Bác chết lần nữa, cũng lo
Lo hơn, cháu để tiền đô, ai xài ????
(Bác Hồ Chủ Tịt)
(*) Vì Bác bí vận nên chữ "luồn" ở đây không được vần với chữ "khôn". Vị nào có chữ nào vần hơn chữ của bác, chỉ cho bác dùng. Bác rất biết ơn.
  • LUẬN VỀ CHỮ NHÂN QUYỀN
(Gởi ác quyền Cộng Sản)
Đòi hỏi chữ Nhân Quyền có ngượng ?
Thật đúng là loài vượn chẳng ngoa
Dùng toàn thứ luật rừng già
Mình không, nhưng bắt người ta cho mình !
Đòi treo cờ, treo hình Cộng sản
Giữa thủ đô tị nạn Bolsa
Thì sao dân ở nước nhà
Cờ VÀNG không được đem mà treo lên ???
Đấy, hai chữ Nhân Quyền to tướng
Dân Việt Nam mong muốn cờ vàng
Treo dài từ Bắc chí Nam
Tại sao đảng lại cấm làm, cấm treo ?
NHÂN QUYỀN, ĐIỀU DÂN YÊU, DÂN CHUỘNG
ĐIỀU DÂN CẦN, DÂN MUỐN, DÂN MONG
TẠI SAO ĐẢNG LẠI HẸP LÒNG
KHÔNG CHO, LẠI MUỐN LẤY KHÔNG CỦA NGƯỜI ?
Hiếp dâm chữ nghĩa đây rồi !
Thì ra Trí Tuệ là ngồi đỉnh cao
Để mà bóp cổ đồng bào!!!
Tha Hương
  • Vịnh Râu Bác
Bác tôi Râu mép mọc đầy
Còn tôi mép dưới hây hây ngả vàng
Trộn chung chắc phải bàng hoàng
83
Râu trên râu dưới hai hàng chạm nhau!
Thế là tôi đẻ tí nhau
Ra thằng Đức Mạnh như thau đen thùi
Cha truyền con nối dùi cui
Nước Nam khổ sở một đời lầm than!
Lão Bá
  • Đào mả Bác
Lời Bác năm xưa nói oang oang
Giặc vào Bác cháu đánh cho tan
Vua Hùng xưa kia xây dựng nước
Giờ này Bác cháu giữ giang san!
Bác ơi! thức dậy để mà xem
Đảng Bác cắt lìa cả giang san
Cổng trời dâng hiến quân Đại Hán
Bản Giốc đâu rồi! Mất giang san!
Chắc gì Lăng Bác chúng để yên
Đào mả, cuốc lên vì ham tiền
Quan tài, thân rữa đem bán hết
Mấy chục năm trời ngủ chẳng yên!

Hà Xích Long
/HẾT /
Xem phần    | 2  |  3  |  4 |


          

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét