Thứ Ba, 17 tháng 5, 2011

Bác đội mồ về thăm


Đang bò quằn quại trong hang.Bổng nghe tiếng cai ngục quát mắng:
-Tên kia !Nghe kẻng đánh chưa?Sao không mang sổ hộ khẩu đi lảnh cơm mà lại lết la cà kê dê ngổng ?
-Dạ bẩm thưa !Tôi đang chờ giấy Hán vương phê chuẩn để đội mồ lên trần gian xem Bộ chính chị chính em chỉ thị đẩy mạnh học tập và làm theo tấm gương đạo đức của tôi tới đâu rồi.Nhân thể rồi đi làng Sen lấy hoa quả mang về.
-Láo ! Mầy là cái thớ gì mà nói dốc dữ ta Ở cái điạ ngục ni cả bao nhiêu năm nay ngồi một chổ, chân hết lẹp kẹp dép râu, tay lại xoa nắn nón cối miệng lại tụng kinh Mác, Lê mà nói chuyện trên trời mới lạ.
-Thiệt mà.Tôi không nói dối mô.Lên trên tôi ra trước cổng lăng tha hồ lấy xe mà chất vàng mã nữa đó .
Ông cai ngục lấy khăn tay dụi mắt rồi nhìn thẳng vào mặt tên tội đồ :
-Mầy thề với tao đi .Tao sẽ mở cửa cho mầy đi.Với điều kiện khi về lại mầy mang cho tao ba phần còn mầy một phần.
-Chuyện nhỏ mà .Vàng bạc giấy tiền đàn em tôi ở trên chất cứng cả Hà Nội ba mươi sáu phố phường lên tới rừng Na ri,chật cả ruộng chôm chôm Bình Dương, đầy cả núi đồi Kiên Giang kia mà.Chưa kể tới vàng chột mắt Cao Miên ,lò thiến heo xây vàng Đổ Mười tám ,trống đồng ngà voi,sừng tê giác vân vân…
-Uả ! Lâu nay mầy không tính chuyện với tao để làm ăn sớm.Nhìn mầy tao đã biết chủ băng đảng cướp của giết người nhiều qúa mới bị đày xuống ngục này.Nội cái chòm râu quái đản cuả mầy cũng đủ biểu trưng cái tài đấm đá chơi chạy ăn quịt .
-Ông thiệt là nhà tướng số thông thái . Ông nói trúng phóc.Hồi tôi làm vua ở trên xiu xỉu 24 năm .Hể tôi làm cái gì sai thì sửa,sửa lại sai không ai dám đụng đến sợi râu .Có khi tôi ra lệnh đánh cướp đất đai tài sản  làng xóm.Bị chống đối tôi lôi Trường Chinh ra nhận trách nhiệm.Tôi đã thề non hẹn biển theo Mác, Lê mà.
-À té ra mầy có tên Việt Nam là Hồ Chí Minh Nguyễn Ái Quốc Lý Thụy.Hèn chi từ ngày tao giữ cái ngục này tao cứ đinh ninh mầy là thằng gốc Nga gốc Tàu .Bởi vì khi thì tao thấy mầy bưng cái bô cho Lê nin.Lúc thì lấy khăn lau cái ấy cho Mao .Tư tưởng sáng tư tưởng chiều mầy đưa Tố Hữu gộp lại rồi khóc Stalin  nữa chứ.Cha mẹ chết tụi mầy không chảy nước mắt Chúng mầy thật là có hiếu với các tay đồ tể.Thôi đừng nói chuyện nhiều mất thì giờ.Tao mở cổng cho mầy đi.Trở về đúng hẹn một tuần nhé !
Mầy mang theo mấy cái bia rếp và bao bố này nghe chưa ?
-Vâng . Đó là cái món đựng quà kiếm ăn cuả tui mà làm sao quên được.
                     000
Tên tội đồ dân tộc nhẹ nhàng khoan thai bước ra khỏi ngục.Hắn đi một lèo lên ngồi chểm chệ trước cưả lăng.Bổng nghe tiếng gió rít,tiếng người quát mắng :
-Đêm hôm khuya khoắt đứa nào vô đây phá hoại ?
-Bác đây cháu.Bác đây cháu .Nghe rõ không trả lời.
-Địt mẹ thằng nào bố láo nhỉ ! Bác cuả tớ nằm ngũ dưới lăng hơn 41 năm rồi .Chúng mầy dơ tay lên.Hàng sống chống chết.Rõ là quân thù nghịch ,bọn phản động.
-Thật đấy.Bác đây mà.Bác Hồ vĩ đại sống mãi trong sự nghiệp cuả cháu đây mà.
Người công an nghe xong lật đật nhìn ngang ngó ngữa .Thấy  bác vừa xuất hiện hắn ta tự nhiên té xỉu cái bịch.
Nhìn qua về bốn bề tịch mịch.Bác đành lòng nằm trên  xác đồng loại ngũ một giấc ngon ơ cho tới sáng.
Ánh mặt trời lên.Tiếng đồn xa tiếng đồn gần.Báo chí nhà nước đua nhau tới xem hiện tượng lạ chết rồi sống dậy bò lên giết người giữ mộ.Dân chúng thì kẻ cầm cưa sắt ,người mang cuốc chuẩn bị phá lăng.Hai phe vẻ đường ranh hoà hợp hoà giải rõ rệt.Bác nhìn cảnh phân tranh đành xuất khẩu thành thơ :
Phen này ta quyết thôi ướp xác
Thiên hạ đua nhau đuổi chó gà…
Bác ngâm nga chưa dứt.Khối đứa nhà báo quỳ gối trước sân bên phải Phiá trái có người đàn bà mặt mày có lẻ là vợ Điếu Cày dơ tay lên hỏi:
-Ở dưới bác ăn gì hở bác ?
-Đủ cả  thiếu gì.Ngày ăn bốn bữa đấy.Sáng ăn cá lòng tong  Bắc Hàn.Trưa bánh bao làm bằng bột với các tông Trung quốc.Tối uống Vodka trừ cơm. Khuya ngậm xì gà Cu ba cùng nhau hít hà thức canh gác hoà bình.
-Có ai đi biểu tình yêu nước mà bị quỷ sứ chụp mũ tội trốn thuế bỏ tù biệt tăm biệt tích không ?
-Câu này bác chưa trả lời được.Chờ yết kiến thiên triều cái đã.Tìm đọc báo nhà nước .Nghe Phương Nga diển nghiã Tam Quốc Chí nghe cháu.
Hôm nay bác về đây chân ướt chân ráo làm một cuộc họp báo bỏ túi đây.Báo bưng bô ,báo phản động bác cho tự do đặt câu hỏi đó .
Một phóng viên báo Nhân Dân mở lời hỏi:
-Ở dưới có lạnh có tuyết như Tây Bá Lợi Á không bác ?
-Uí chà.Thoải mái hết sẩy .Người Nga gửi khí đốt xuống cho ông tổ Lenin,cụ Stalin .Bác sưởi ké nên khỏi lấy xác tro Trường Sơn
Phóng viên báo Sài Gòn phỏng giái dơ tay đưa ý :
-Ở dưới có cà rem ăn không hết đem phơi khô không ạ ?
-TV chạy đầy đường .Cà chớn bao phủ cả ngục thất .Nói gì tới ba thứ lặt vặt như cà rem.Dư nhiều có khi dùng khí đốt Nga mà sưởi cho khô nữa kià.
Phóng viên báo công an nhảy vào:
-Ở dưới bác nghe nhạc xem nhạc không bác ?
-Khỏi nói.Nhà thơ Tố Hữu đem về đầy ngục đề nghiên cứu coi có giống như Nhân Văn Giai Phẩm không .Bác khoái Thúy Nga 102 lắm .Càng coi uốn éo càng nhớ cô Xuân ngày nào.Còn DVD 55 năm nhìn lại .Bác đưa chủ tịch Mao coi .Bác được xoa đầu khen thưởng đấy !
-Bác nói làm sao đâu cơ.Nhạc thù nghịch,phản động chửi khéo đảng mà.
-Các cháu còn tối dạ lắm.Trên thế gian này càng chửi bác bán nước bao nhiêu , đàn em bác học tập tư tưởng đạo đức của bác mà rút hết ruột đất nước bấy nhiêu .Bác trốn ngục lên đây để chở vàng mã giấy tiền về dưới
để triều cống cho nhẹ bớt nô lệ tối ngày cũng phải nhờ chúng nó cướp.
Khi các ông tổ của bác no cơm ấm áo ngủ khì ra thì cũng đở cho bác đi vô ra bưng dọn.Thôi bác dành thì giờ cho báo chí như vậy đủ rồi.Còn 700 tờ khác đem ra phô tô chia nhau bác nói sao nghe vậy đừng có viết
theo lối suy nghĩ bên lề trái mà ăn gậy .
Một phóng viên trong Câu lạc bộ báo chí tự do chất vấn:
-Bác nghĩ coi hồi trước viện lý do tập trung mọi nổ lực một chiều cho nên trấn lột áp bức triệt hạ báo chí đi ngược đường.Nay đã hơn nửa thế kỷ mà báo vẫn là công cụ tuyên truyền cho độc đảng .Trí thức như tui cũng phải dấu mặt viết chui để khỏi bị bắt thủ tiêu ?
-Nghe cho kỹ đây .Tư tưởng cuả bác là bất di bất dịch như thế đấy mà.Sông có thể cạn núi có thể mòn nhưng bác vẫn nằm nguyên trong lăng không thay đổi cháu không thấy sao ?
Một nhóm phóng viên báo Đại Đoàn Kết ,báo Lao Động ,báo lá ổi,báo lá chanh ,báo hành, báo tỏi đua nhau dơ tay xin chỉ giáo.
Bác nghe lao nhao tiếng được tiếng mất .Bác bèn xoay lưng ,một tay vuốt râu.Tay kia chỉ về hướng bộ phủ :
-Thôi để dành giấy tờ,phim ảnh tô son vẻ mặt cho bộ chính trị 14 tên sống dai sống khỏe để cứ tới hàng năm mừng sinh nhật bác đó.
Bác đang nói ngon ơ thì một nhà báo xen vào:
-Tôi là cựu chủ báo Du Lịch bút hiệu là Bản Giốc Hoàng Trường Sa bị nhà nước lột áo thâu thẻ hành nghề xin hỏi bác là ở dưới bác có gặp thủ tướng Phạm văn Đồng không hả ?
-Đồng chí ấy ở tầng địa ngục khác.Nghe đâu kỳ này không có cá gửi xuống mà ăn bị chủ ngục hành hạ xe tưa .Miệng vẫu đã đành còn bị ngọng lưỡi nữa mới đau xương con nòng nọc.
Phóng viên điạ phương báo Cần Thơ nhảy vào :
-Ở dưới bác ăn gạo nàng hương hột dài hay gạo lức ?
-Ăn bo bo rụng cả răng ra đây.Khoai sắn củ đậu Nghệ An cũng không thấy gửi xuống nữa ? Đến nổi cá khô bông bống sông Lam Hà Tịnh cũng chả thấy mống nào nói chi tới ký với cân.Nghe đâu Thanh Hóa đói nhăn ruột cách mạng ra đấy.
-Bác nói sao cơ ! Chắc là chưa có tàu chuyên chở cao tốc mới chậm trể vậy thôi. Ba mươi sáu năm trước trưng dụng cả xe cây xe cần trục chở hết tài sản miền Nam ra Bắc còn chưa bị kẹt xe dọc đường mà lại nhanh quá trời đó kìa.Nháy mắt một cái là 16 tấn vàng không cánh mà bay vù vô kho hàng nhà các ông bộ chính trị rồi im luôn.
Một người gọi là nhà sử học dơ tay đặt câu hỏi:
-Lạy thưa bác .Vạch lá tìm lông người quá vãng là chuyện không nên phải không bác ?
-Phàm ở đời người cuả công chúng thì phải để lịch sử xét .Dù phải cả mấy ngàn năm người ta cũng tìm tòi cho ra sự thật. Các cháu ăn mừng sinh nhật bác là nhờ bác thí mạng bao nhiêu triệu sinh linh các cháu mới giàu sụ hôm nay.Nếu mà để được trả độc lập trong hoà bình như các nước Mã Lai ,Nam Dương chẳng hạn thì đảng ta xì khói cả rồi.Bác cho thêm một nhà báo hỏi để bác còn kịp thì giờ về Mỹ Đình …
Bác đang định nói gì nữa .Cả đám báo bổ nhìn về phiá góc xem một anh chàng cao bồi râu kẽm đang rẽ lối bước tới.Thấy bác hắn chắp hai tay :
-Lạy bác con đã cởi áo “ma cô” trở về xiá phần ăn với đảng cướp miền Nam.Con chúc bác đời đời sống mãi trong sự nghiệp “Phở Ta”cuả vợ củ con ạ.
Bác chàng hảng chân ra kéo đầu hắn vào, đoạn bác xoa tóc :
-Ở cái xứ sở tự do còn có đứa ngu như cháu. Sống bên kia cháu mở cả trăm Phở Tàu Bay hay chục Phở Mai còn được kia .Cả nước bị bác lừa lọc đã đành. Bác xuống âm ty gội bao nhiêu nước cũng không sạch máu trên đầu.Chạy lên đây lấy vàng bạc xuống dưới đút lót để ngạ quỷ nhẹ tay tra khảo cháu biết không ?
-Bác nói vậy cũng tội con. Ông nhạc sĩ họ Phạm cũng về lạy lục cầm cái ấy thổi kèn.Người chụp ảnh Nick Bé hay Út gì đấy cũng mang hình góp công kiếm tí cơm thừa cá cặn.Người Luật sư về bên giòng sông Thạch Hản cũng ăn có để được đi xe hụ còi đó.
-Bác nghe không lầm là ba triệu người mà có ngần ấy .Hèn chi trước ngày sinh nhật vàng mã giấy tiền không gửi xuống làm bác bị quỷ sứ nó hành xơ cả da lẩn thịt.Thôi để bác đi về phủ củ.
            –000–
Chiếc xe chạy phom phom qua các ngả phố . Đựơc mấy cây số thì dừng lại.Bác hỏi tài xế:
-Xe trục trặc chi đây ?
-Dạ cháu muốn dừng lại để bác sống trong giây lát với kỷ niệm củ ngày xưa có người bị đập bể sọ rồi cho xe cán đấy mà.
-Ấy chết . Đưá nào khui ra đây.Bao nhiêu năm bác lấy nắp đậy kín Chuyện thâm cung bí sử té ra cũng khó giữ bị mật lâu dài cháu nhỉ ?Thôi thì bác cùng cháu chạy xe tiếp.
Qua hai ba cái ngả tư .Bác nhìn vào cái vườn hoa Mai Xuân Thưởng rồi cất giọng:
-Chổ kia làm gì đông người nằm la liệt trên đường thế !
-Dân oan khiếu kiệu cả nước về ăn dầm nằm dề đó bác.
-Kiện gì?
-Đất đai phần thì bị cướp,phần thì quy hoạch với giá mua lại rẻ,phần thì ép buộc phải giao nhà nước.
-Thế là có gì mà nói. Đó là chuyện bác đã dạy trong chiến dịch cải cách ruộng đất mà. Đảng là cha là mẹ muốn chi mà chẳng được.
Xe đang chạy ngon trớn lại gặp ngay đoạn nước ngập.Tài xế cho xe quay đầu xong vội hỏi người đàn bà đi bộ:
-Chị ơi !Chị biết lối nào đi mà không bị nước tràn ngập chận đường không nhỉ ?
-Ông giởn không đấy !Mưa xuống ngập cả thành phố.Nhà nước còn trách dân sao không chịu lo mà cứ trông chờ “chú phỉnh”.
 Gặp hai người đội nón cối chân mang dép Bình Trị Thiên đang đứng nơi chổ kẹt xe để xin tiền.Thấy thế bác hỏi:
-Cháu trước kia ở đơn vị nào ?Còn người kia ?
-Cháu ở trong pháo đội bắn vào trường tiểu học Cai Lậy diệt thiếu nhi học trò .Còn anh bạn bị  thương khi vượt sông Thạch Hản vô Cổ Thành Quảng Trị.Nơi mà nhà thơ Chế Lan Viên sắp chết làm thơ thú tội chuyện kích động kêu gào bộ đội lao vào lò nướng.Bơi qua sông cả vạn thì thí sạch sành sanh còn lại năm ba con nhạn là đà trở về .
Bác nghe xong tự nhiên lòng bác nhớ lại lời chúc Tết Mậu Thân.Bác dơ tay đếm Dzách dị xám xây ửng lục mới biết là năm ngàn dân qui tiên.
Bác hoài tưởng một thời oanh liệt nâng ly với ngài Mao chúc mừng hàng triệu thanh niên thí mạng cùi xẻ núi Trường Sơn làm nền gạch cho chủ nghĩa CS quốc tế.
Xe giảm tốc độ trên đường Kim Mã.Bác vổ vai người tài xế:
-Ghé công viên Lenin cho bác bái tổ nghe cháu.
-Bên Nga người ta bứng gốc tượng rồi mà.Thành phố người ta cũng bỏ tên Lenin đổi lại tên như củ.
-Chuyện đó là nội bộ cuả Nga.Mỗi nước có cái luật pháp riêng.Bác thấy tượng trước mắt rồi.Dừng lại đi.
Bác xuống xe .Nhìn qua về yên trí không thấy ai.Bác quỳ xuống rồi nói:
-Cụ sướng quá trời .Về đêm tha hồ mà chiêm ngưởng dung nhan mùa hạ
đấy nhé. Đàn em tôi Nguyễn Minh Triết nói gái nước tôi đẹp lắm.Chúng ngồi xuống đây mà tè có ngày cụ lẹo mắt chớ phải chơi.
Thấy bác lẩm nhẩm đọc kinh cách mạng vô sản quốc tế.Nước bắn tung toé cả bọt mép.Người tàì xế động lòng thương kẻ côi cút sa cơ hết thời.Nên đưa ra ý kiến:
-Thôi lên xe để cháu đưa về sở thú kiếm trái cây gì ăn đở đêm nay.
-Không được đâu . Để mười bốn thằng với con  kia ngũ.Mai hẳng tính. Đưa bác về phủ củ đi.
-Giờ này cửa đóng then gài.Cháu sợ quy tội khủng bố đặt chất nổ thì cả nhà cháu tru di đó bác.
-Thế thì đưa bác về hang.
-Pắc Bó đó à.Xa lắm bác ơi.Vả lại nó đánh sáu tỉnh biên giới .Nó mang cái ghế đẩu về Bắc Kinh rồi lấy gì ngồi.
-Thế thì ghé toà báo Nhân Dân kêu chúng nó đăng tin đại hội để ngày mai bác cháu cùng hành quân ra mặt trận  à quên bác cháu cùng mít tinh
để quyên tiền đem về dưới.
-Bác không biết đó thôi.Dân bị hạn hán thiên tai lủ lụt là nhờ hải ngoại gửi về giúp  thôi.Còn đấy tớ nhân dân nói vậy mà không phải vậy.
-Thế thì làm sao bác có tiền bằng giấy mang về dưới để biếu chủ ngục cho bớt bị đánh roi.
-Dể ợt mà bác . Đêm nay hai bác cháu cùng ngũ chung trong xe.Mai cháu chở bác tới at Number Seven ,Lang Ha Street ,Ba Dinh District,Ha Noi .
-Cháu nói tiếng gì bác không hiểu?
-Mai cháu đưa bác tới đó ngửa tay xin tiền rồi bác sẽ hiểu cũng chưa muộn sáu mươi lăm năm ngồi “chống” cằm.Bác nói tiếng Tây cho cháu nghe đi bác ?
-Quýt xơ măng bông sên….
-Còn tiếng Việt chân dung bác “lộng kiếng” là gì hở bác ?
-Quăng xơ mít bên sông cùng lúc lấy ảnh liệng cống kia mà lị !
-Trời .Rõ thật là đỉnh cao .Nói một mà cong đuôi làm làm hai phùa !
Lê Hải Lăng
8
0
 
Rate This
Đăng trong Lê Hải Lăng
Be the first to like this post.

3 Responses to Bác đội mồ về thăm

  1. Lu Hà
    Văn Thơ Phiếm Luận
    Hải Lăng cùng với Tưởng Năng
    Tiến công đồng loạt triều dâng sóng trào
    Nỗi niềm u uất xót xa
    Quê hương ta đó âu sầu tang thương
    Bởi loài cộng sản bất lương
    Mị dân truyền thống theo gương Mao Hồ
    Thiên đường hiu hắt ma cô
    Bắt dân nô lệ ngưạ trâu bốn muà
    Văn chương phiếm luận tuôn trào
    Cười ra nước mắt con ma đội mồ
    Bầy gà hoảng loạn kêu la
    Thoảng mùi dịch cúm Phi Châu tràn về
    Lợi quyền phe nhóm ê chề
    Tự do dân chủ trò hề đảng ta
    Lòi ra mặt Mafia
    Hải Lăng Năng Tiến sớm khuya miệt mài
    Văn thơ để lại cho đời
    Tưạ bên cưả sổ xa xôi nhớ nhà…!
    16.5.2011 Lu Hà
    0
    0
     
    Rate This
  2. Khách
    Nhạt thếch!
    0
    1
     
    Rate This
  3. Hoa Lài
    Tóm lại cái xác không hồn của con ma nhà họ Nguyễn HCM là một đống thịt rữa thối tanh tưởi còn hơn đống cá ươn ngoài chợ rong. Chỉ cần một cữ “THỐI” là xứng nhất.
    http://baotoquoc.com/2011/05/16/bac-d%E1%BB%99i-m%E1%BB%93-v%E1%BB%81-tham/
    1

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét